Theo quan niệm dân gian, song mắt mọi người được xem như là cửa sổ của trung khu hồn. Nắm thì ai cũng có hai cửa sổ. Cửa sổ rộng rãi thì công ty được sáng sủa, nháng mát; hành lang cửa số chật thon thì bên bị u tối, nóng bức. Hành lang cửa số là phương tiện giúp ta quan sát ra bên ngoài, thấy cảnh thấy người mà mở lòng giao tiếp. Hành lang cửa số còn có chức năng làm tăng vẻ đẹp của căn nhà, đề xuất thường được trang trí lộng lẫy, gây xúc cảm cho chủ thể và đối tượng:
“Ai bảo anh là thi nhân đến đời em đau khổ
Ai bảo em ngồi bên cửa sổ cho vướng nợ thi nhân”
Cửa sổ của căn nhà là như vậy, còn cửa sổ của vai trung phong hồn thì sao? Xưa ni biết bao ngữ điệu hoa mỹ tuyệt ngữ khí e dèø trước ánh mắt của từng tín đồ tại thế:
“Người khôn con mắt đen sì,
Người dại con mắt nửa chì nửa thau”
“Những tín đồ ti hí đôi mắt lươn,
Trai thì trộm cướp gái buôn chồng người”
“Những ai nhỏ mắt lá răm,
Chân ngươi lá liễu đáng trăm quan liêu tiền”
Cụ thể độc nhất là theo phong tục Việt Nam, ông thân phụ ta hay nhờ bạn mai mối dẫn bé đi coi mắt bà xã chứ không khi nào đi coi mũi vợ, tai vợ, giỏi miệng vợ. Do sao? Vì đôi mắt kia hẳn vẫn lưu lộ ít nhiều sắc thái thẩm mỹ, giỏi ẩn tàng bốn chất thừa kế của một cái tôc. Giải pháp tuyển chọn dâu con như thế tuy có vẻ phiến diện nhưng không kém phần thực dụng và hiệu quả.
Bạn đang xem: Tại sao mắt phật luôn nhìn xuống
Thế Tôn là bậc Đạo sư của nhân thế, là Đấng thân phụ lành của muôn loài. Cùng với Ngài thì không thấy khuôn mẫu mã nào là ngươi ngài mắt phượng. Ánh đôi mắt là ánh mắt, cũng giống như con người là nhỏ người; không có con người Bà-la-môn tốt con tín đồ Sát-đế-lỵ. Chỉ có ánh nhìn từ bi, trí tuệ giỏi sân hận, vô minh; trung tâm hồn vị tha, lấn mẫn xuất xắc ích kỷ, bạo tàn. Nói theo một cách khác suốt đời cụ Tôn, tự thời thơ dại đến tuổi trưởng thành, rồi xuất gia tu tập, thu phục chướng duyên, hội chứng nhập Phật trí, thuyết pháp độ sanh, cho đến lúc chuẩn bị nhập niết bàn, nằm giữa hai cây Sa-la, Ngài luôn tiếp xúc với vạn nhiều loại hữu tình bằng góc nhìn từ bi vô lượng: tự nhãn thị bọn chúng sanh.
Ngay từ thời niên thiếu, thái tử Tất-đạt-đa đã trình bày lòng yêu thích chim muông thú vật. Một hôm, Tất-đạt-đa và Đề-bà-đạt-đa đang chơi trong hoa viên, thấy bọn thiên nga bay qua, Đề-bà-đạt-đa trương cung bắn rơi một con. Tất-đạt-đa nhanh tay bế chim vào lòng, vuốt ve âu yếm. Đề-bà-đạt-đa nhào cho tới đòi công ty quyền. Vớ đạt-đa ko trả lời, chỉ đưa mắt nhìn người em bọn họ với mật ý:
“Hình phạt, ai ai cũng kinh,
Sinh mệnh, ai ai cũng tiếc,
Lấy ta suy ra người,
Chớ giết, chớ bảo giết.”
Đến khi trưởng thành, sau thời điểm thắng giải tranh tài kết thân với công chúa Da-du-đà-la, Tất-đạt-đa ngồi trên lưng bạch tượng diễu qua gớm thành Ca-tỳ-la-vệ, Đề-bà-đạt-đa thất bại cuộc tỷ thí, ghen tuông tức trong lòng, với cũng nhằm khoa trương sức mạnh phi hay của mình, xông ra cản đường, tóm mang yên cương, đấm nghịch vào đầu voi một cú, nuốm là cả voi lẫn thái tử té nhào xuống đất. Tất-đạt-đa gửi tay xoa nhẹ khu vực voi bị đấm, đỡ nó đứng lên, rồi quay chú ý Đề-bà-đạt-đa bằng góc nhìn từ hòa, khuyến cáo:
“Hại người không ác tâm,
Thanh tịnh và vô tội,
Tội ác dội kẻ ngu,
Như ngược gió tung bụi.”
Sau khi triệu chứng quả vô thượng chánh đẳng chánh giác dưới nơi bắt đầu Bồ-đề, sợ chánh pháp được tuyên dương sâu rộng, ác pháp khó khăn bề tung hoành, cha ái phái nữ kiều diễm của Mara là Rati, Arati cùng Trishna ra mức độ thuyết phục gắng Tôn giới hạn bước bằng những lời hát ca quyến rủ, ngữ nghĩa nồng nàn:
“Bạn ơi, mùa xuân đến rồi, mùa của tình tự yêu đương, của phấn hương tú lệ. Thảo mộc sẽ bừng rộ nở hoa; bọn họ phải vui lên nào. Đôi mắt của người tiêu dùng đẹp có tác dụng sao, chúng lung linh như ánh sáng của đèn huyền diệu; chúng ta có nhiều biểu hiện vạn năng. Hãy ngắm chúng em. Bọn chúng em được sinh thành lập để mang về nguồn vui, nguồn hạnh phúc cho tất cả nhân loại và chư thiên.”
Trishna đựng giọng ngâm:
“Hỡi người yêu mến của em ơi,
Từng cánh hoa xinh trải mọi cây,
Hương hoa thoang thoảng quấn đâu đây,
Chim reo vui nhộn vang cành lá,
Như trong lồng đá quý hót bất tỉnh ngây.
Từng cánh ong vờn hoa nhởn nhơ,
Đê mê hút trọn nhụy hoa mơ,
Kìa đầy đủ dây leo ôm cổ thụ,
Vươn gió hờn ghen hễ phất phơ,
Giữa cảnh rừng xanh đẹp mắt ý thơ,
Ơi vũng nước bạc yên như tờ,
Như thú vui tình duyên thiếu thốn phụ,
Mừng đón trăng về thỏa cầu mơ.”
Thế Tôn vẫn thản nhiên, mỉm cười cợt với ánh nhìn cảm thông hậu ý nhưng không hề kém phần chuyển cài đặt nghĩa lý vô thường:
“Nhìn hình thái xinh đẹp,
Một khối nặng trĩu khổ đau,
Bịnh tật những lo nghĩ,
Có gì trường thọ đâu!”
Rồi một hôm, trên tuyến đường về Xá-vệ, cố gắng Tôn đi ngang qua 1 cánh đồng vừa thu hoạch. Điền công ty Bharadvaja cùng gia nhân vẫn mở tiệc ăn mừng linh đình. Thấy cố kỉnh Tôn từ xa đi đến, Bharadvaja chạy ra dang hai tay chận nuốm Tôn, nói:
- Ông đạo, mời ông đi tức thì cho. Ở đây shop chúng tôi đang làm việc, đang sung sướng với kế quả lao rượu cồn cày bừa của chúng tôi.
- Ta cũng đang sung sướng với thành quả đó cày bừa của ta. Thế Tôn mỉm cười cợt nói.
- Ông mà cũng có trâu bò, cày bừa, ruộng nương cùng hạt giống?
- có chứ!… hiểu biết trong trắng là phân tử giống tuyệt đối hoàn hảo mà ta gieo trỉa. Tu tập hiền hậu là mưa lành tưới xung quanh đất phì nhiêu, phân tử giống vẫn đâm chồi nảy lộc, đơm hoa kết trái cùng già chín bên trên đó. Ta gắng cày kiên cố: lưỡi cày là trí tuệ, chuôi cày là giáo pháp, thành tín là con bò thiến khỏe mạnh kéo cày. Ta cày cho đâu là ái dục trốc nơi bắt đầu như cỏ phơi trên đồng cho đó, và thành phầm vụ mùa ta thu hoạch đó là hoa trái vô sanh.
Thấy Bharadvaja đứng sững sờ, rồi sụp lạy. Cố gắng Tôn mỉm cười, Ngài thường xuyên mỉm cười mỗi một khi xúc sự, và nhìn ông với góc nhìn cảm hóa nồng nàn:
“Từ bi thắng sân hận,
Hiền thiện chiến hạ hung tàn,
Bố thí win xan tham,
Chân thật win hư ngụy.”
Cũng trên thành Xá-vệ, Vũ cô gái Kuvalada vô cùng ngạo mạn về nhan sắc diện tú lệ cùng vũ điệu bốc lửa của mình. Một hôm, đã quay cuồng trên sân khấu với hàng chục ngàn người vây quanh mặt dưới, tự dưng thấy cố kỉnh Tôn đi tới, Kuvalada xoay bạn chỉ tay nói lớn: “Các bạn thấy chưa? ngay cả 32 tướng tốt và 80 vẻ đẹp mắt của Gotama cũng chưa bởi cái nheo mắt của ta.”
Thế Tôn bình tĩnh theo từng bước một thiền hành. Ngay sát tới sân khấu, cố gắng Tôn ngước đôi mắt mỉm cười, nhìn vữ nàng với hàm ý:
“Thành này xây bằng xương,
Trét tô bằng thịt máu,
Già chết và kiêu mạn,
Hủy báng chứa nơi đây.”
Tay chân của Kuvalada tự nhiên rũ rượi, phương diện mày choáng váng, bửa quỵ xuống sàn. Khán giả nhốn nháo; có người lớn tiếng nói: “Cho xứng đáng kiếp chua ngoa, lếu láo!” Về sau, nàng quy Tam bảo với là trong những cận sự nữ trung kiên của Tăng đoàn.
Buồn độc nhất vô nhị là anhh chàng Chí Thiện, một bạn trẻ Phật tử thuần thành, ao ước xuất gia theo Phật, cầu đạo giải thoát, nhưng lại bị Mật Thủ, người các bạn chí thân mai mỉa, cho rằng đi tu là ngốc dại, là nạp năng lượng bám buôn bản hội, là bất trung với buôn bản tắc, bất hiếu cùng với tổ tiên, vô nghĩa với vợ con, trốn tránh trách nhiệm với đồng bào đồng nhiều loại v.v… Chí Thiện đâm ra hoài nghi, đau buồn, đến tinh xá Kỳ Viên ko dám gặp mặt Thế Tôn. Đọc được tâm tư tình cảm phiền muộn của Chí Thiện, nuốm Tôn thay tay đại trượng phu dẫn về tinh xá, nói:
- Con tất cả gì vướng kẹt trong tim thì trọng tâm sự cùng với Thầy, đừng để lâu ngày thành nội kết. Nhỏ biết đấy: nước nhà dễ đổi, tập khí khó khăn dời!…
Chí Thiện đưa tay lau nước mắt, đảnh lễ nạm Tôn, thuật lại từ sự, với nói:
- Con hoang mang lo lắng quá, bạch gắng Tôn!
- Hừ!… tất cả vậy nhưng mà hoang mang. Cầm Tôn chú ý Chí Thiện, mỉm cưới, rồi vỗ vai phái mạnh khẳng định:
“Người đần độn biết mình ngu,
Nhờ vậy thành tất cả trí,
Người ngu cho mình trí,
Thật đáng hotline chí ngu!”
Chí Thiện lại lau nước mắt, khấu đầu dưới chân vắt Tôn một lát, rồi đứng lên, cùng được phép khoác áo màu gạch ốp từ đó.
Tìm hiểu cuộc đời Thế Tôn, ta thấy ánh nhìn Ngài lúc nào thì cũng trao truyền tích điện và sưởi nóng lòng bạn qua số đông tình huống. Năm mới, ước ước ao vạn một số loại hữu tình cùng vô tình phần đa được an yên trong ánh từ quang của Đạo Phật.
TP - Bất an xâm lăng cõi hồn. Sự không yên tâm từ thời điểm cô thừa nhận tin sư trụ trì mang lại gọi. Lại cuống lên. Không. Buổi tối nay kia. Tối nay? Cô đã hẹn cùng với người lũ ông náu vào tượng Phật tê mà.Guinness mang lại một bức tượng phật Phật. Vĩ đại. Trường đoản cú cổ chí kim đông sang trọng tây. Chưa bao giờ. Bức tượng phật Phật mà bất cứ một quy trình nào cũng đều đổi mới Guinness.
Ngày lê tấm thân tả tơi cho quỳ bên dưới chân tượng Phật, cô như một nhỏ phù du trong đôi mắt cao vợi kia. Nhưng lại cô thấy rõ nhỏ mắt thứ bố giữa trán Ngài.
Phật phía mặt ra biển. Mênh mông. Vời vợi. Hàng giờ, bao bào thai tội nghiệp sa lưới, bóc khỏi môi trường xung quanh có thể bảo vệ sự sinh tồn - là nước. Tiếp đến thì, chết. Linh hồn thứ gọi thủy hải sản xứ này thường xuyên đầu thai, sinh trưởng, to lên, thậm chí mới búng khỏi mặt nước gắp chút ko khí, lần lượt, trôi vào sự sống của đa số động đồ gia dụng khác. Linh hồn người, đương nhiên cũng thường xuyên hằng chới với trong mắt quà của Phật vào đầy đủ ngày bão tố, hay, ngư dân thành kim chỉ nam khi nhưng mà ranh giới quốc gia chưa được nhẵn giềng tôn trọng.
Nơi Phật đứng, ngày xưa quân xâm chiếm đã tiến công từ phía biển. Phía sau tượng Phật là nấm mèo mồ đúng nghĩa. Lịch sử lùi chưa xa nên xây dựng phần móng lộ thiên hàng trăm ngàn bộ hài cốt. Vô thường. Xác thân vào chớp mắt, tính theo chiều thời gian của Thượng giới, rồi cũng chảy thành bụi. Đến Phật cũng vứt lại nhục thể như một lớp áo da thuộc đến kỳ mục thối.
“Cúi xin các tinh anh tạ thế mặt trước nhục nhãn tục è mà bỏ lỡ việc trộn lẫn xác thân với mèo bụi, để có một vị trí cho Đức cụ Tôn muôn đời ngưỡng vọng” - Gã đại gia hiếu đạo thờ tiền xây tượng Phật trước ngôi miếu cổ, trước thời nơi đặt móng khấn như vậy.
Lúc tới đây anh nguyện điều gì?
Tôi chẳng khấn bái. Cô cần biết, tượng Phật này được đúc theo tiến trình của một lô cốt bất khả xâm phạm. Vào trường đúng theo bị tiến công bất ngờ, nó có thể chịu đựng mức độ công phá của nhị đầu đạn tên lửa tối tân. Tôi cũng đang cống hiến ủng hộ nền độc lập thế giới. Thưa cô, tôi còn nên nguyện thêm điều gì? cơ mà tôi chưa hỏi, cô vào chỗ này bằng con đường nào? Mật mã?
Ban đầu, vào phút không hoàn hồn, cô chợm nghĩ đến phép nhiệm mầu của Phật. Hào quang quẻ Phật vẫn loang mang đến tận góc khuất tối tăm trong khuôn viên chùa. Khi mà lại cây đèn bão rơi xuống nền gạch ốp không đổ vỡ thành muôn miếng thủy tinh. Bao gồm vậy, thiết yếu cái sự không đổ vỡ đó truyền tai bảo cô phải sờ lên nền gạch. Nhũn. Một miếng nệm cao su đặc lớn; còn xung quanh vẫn là thứ gạch men men color xẩm.
Một phần nghìn bí mật phát lộ. Cô mở nắp hầm, giơ cây đèn bão thận trọng bước xuống từng bậc thang. Lạnh. Sâu. Lòng tham dục vào Ngũ Triền Cái hấp dẫn cô. Một căn hầm, chắc phía bên dưới là thứ thờ cổ, châu ngọc bạc bẽo vàng hay cũng chính là sách cổ.
Nơi một trăm phần nghìn kín dần vén, càng lần xa khỏi cửa ngõ hầm, phía xa trước mặt, tia nắng hắt ra mờ nhòa loãng quạch.
Cô tiếp đây vào đêm sáng vằng vặc. Mắt Phật còn thức. Cô vừa quỳ thụp xuống thì nhói đau. Cú đá của người bọn ông cố kỉnh qua bụng cô đã triệt tiêu một mầm xanh… lần đau tận não rồi tụ ở chóp đụn bồng đảo. Cô chưa phải chạy trốn người, mà chạy trốn hai con thú, một ẩn hình một hiện tại hình vào con tín đồ đó.
Nằm trên tấm phản của chùa, cô tưởng thân thể mình tươm ra bám máu. Tơi tả, chảy nát một đời hoa.
- Bạch sư...
- Con tiếp đây được bao lâu rồi nhỉ?
- Dạ mười một ngày.
- Con quen thuộc với ai chưa?
- không ạ.
- con đã suy xét chín chắn, chắc chắn là rằng mình đã ở lại đây tu tập?
- Dạ... Ch…ưa.
- Vậy sao bé không trở về suy xét tiếp.
- Bạch sư, nhưng con ao ước ở lại đây.
- Để hoang tưởng?
- Dạ...
- con thực sự không muốn trở lại hồng è cổ luân hồi theo nghiệp báo?
- Không!
- Con mong muốn ở lại cùng với Phật mà lại lại ngờ vực Pháp của Ngài. Đây là bài học đầu tiên cho con, cũng hoàn toàn có thể là bài học cuối cùng: Ngũ Triền cái là Tham Dục, sảnh Hận, Thụy Miên, Trạo Hối, Nghi Hoặc. Vào đó nghi ngờ là kinh sợ nhất.
- Bạch sư. Bé tin Phật. Nhưng làm thế nào để biết Phật luôn hiện diện trên cõi này. Làm thế nào biết chắc bức tượng ngoài kia bao gồm Phật?
- Phật tại Tâm bé ạ. Câu này còn có vẻ sáo nên không. Ừ. Rất có thể trong trọng tâm con chưa xuất hiện Phật. Mà lại Phật có trong tâm địa thầy. Nhỏ đang ngồi trước thầy, nhỏ tin thầy, vậy trợ thì xem trong tâm con đã tất cả Phật. Nhưng, vấn đề ở trong phần con không tin thầy liệu tất cả thành Phật hay không. Việc này, nếu bé còn ở lại đây, ắt tìm thấy lời giải.
- Còn bức tượng vĩ đại ngoài kia…?
- Là Phật. Tại sao ư?
- …
Lẽ ra bức tượng ngừng sớm hơn. Chẳng gọi sao hoãn. Sư trụ trì nhập thất nhì tuần thì đã ban đầu nghi lễ đặt móng. Rồi sư nhập thất với thời hạn lâu nhất từ trước cho tới nay: thân Chạp cho tới đầu thu năm sau. Xả thiền vài ba ngày, sư trụ trì cách khỏi miếu ra chắp tay trước bức tượng lớn số 1 trong kế hoạch sử. Phật ngồi thiền, tay kết ấn, mắt khẽ nhắm, bé mắt thứ tía thì mở. Sư trụ trì vạc nguyện làm việc đó xuyên ngày đêm lạy đủ một vạn lạy, nguyện hồi hướng cho những bạn đang mắc tội “làm thân Phật tung máu” và đông đảo “con mọt” của chánh pháp Như Lai.
Sợ ngạ quỷ bè phái lượt đâm vào quấy phá tinh thần của cư dân, tượng Phật gấp rút được gia công lễ Khai quang. Thì giờ định trước, được treo ở những địa điểm. Người tứ phương kéo về. Xen giữa rừng áo nâu áo vàng của phòng Phật là đủ loại màu sắc, đủ các loại mốt bắt đầu thời trang phô phang gợi cảm.
Đêm hôm đó khuôn viên chùa không thể chỗ cho số đông kiến cụng đầu. Dãy nhiều năm tít tắp các khách sạn, đơn vị trọ chạy dọc bờ biển cả chật bí mật người cùng ngợm.
Vành đai tượng Phật có bán kính 50m, tuyệt vẫn là vành đai trắng.
Sư trụ trì từ chối cai quản lễ Khai quang, núm lạy ngừng một vạn lạy thân bao fan đang đổ về vùng phía đằng sau lạy theo.
Rồi. Sư nhập thất. Vĩnh viễn. Cơ hội thiêu toàn thân sư hiện xá lợi màu sắc hổ phách lưu giữ ngàn vạn năm sau, làm bằng chứng cho Chánh Pháp trong Thời Mạt.
Gã tỷ phú hiếu đạo cúng tiền xây tượng Phật trước ngôi miếu bèn dựa vào một vị sư tự phương không giống đến làm chủ lễ. Sáng sớm, chuông chùa thỏa thuận điểm tiếng vàng. Loại thang thứ từ từ chuyển vị sư nọ lên thiết yếu ngay trọng tâm của Phật. Ở đấy gồm cánh hành lang cửa số nhỏ. Vị sư chuồi sâu trong các số đó một cuốn tởm cổ, chắp tay niệm khoảng tầm năm phút. Rồi cánh hành lang cửa số được khép. Lốt thương của Phật tức khắc da. ô cửa sổ không thể tồn tại, cả trong trí não tín đồ thường.
Mặt trời nhô ngoài biển khoảng hơn mét, đỏ ối. Rực hồng một vùng hăng hồng mùi hương cá vào gò. Lố nhố dưới xa kia bãi người đang nhanh lẹ mang hải sản ra chợ khi chúng còn khiêu vũ tưng tưng như vui mừng.
Ánh sáng tỏa ra dưới lòng đất. Cũng ko hẳn. Cô đi. Yên trọng điểm hơn khi tới gần quầng sáng. Đã thấy từng bước chân mình, rất có thể ai này cũng nhìn ra cô. Bậc chư thánh quỷ thần thấy cô. Theo phía đang bước, cô ngầm xác định, mỗi lúc càng gần tới vị trí Phật ngồi. Hiện nay lại đi lên, từng bậc thang bằng đá, lạnh.
Xem thêm: Thị lực phi công dân dụng - phi công phá hủy máy bay đức chỉ còn 30% thị lực
Ban đầu cô bất chợt nghĩ, mình đang xuống cõi âm; và lần trước tiên cô biết, bên dưới cõi này cũng có nhà cửa, đèn đuốc. Càng tiến bước theo sự xếp để của thang đá, cô hình dung đây đích thị trong ống chân của Phật. Với 1 căn phòng lớn bằng kính color sẫm bí quyết âm, cô không khó phân biệt bàn tay fan trần sắp đến đặt. Căn hộ được xếp theo hướng ngang trong bắp chuối phải của tượng Phật. Ngoài ra còn nhiều dự án công trình phụ không giống ngay phía bên dưới tấm ý trung nhân đoàn Phật tọa.
Cửa bật mở. Vắng vẻ tanh. Yên ổn bặt. Một thế giới như rất hình phơi mở.
Đứng yên! - Người bầy ông bước đi từ chống sâu dưới cùng: - Yêu mong cô đứng yên!
“Tôi đang chạy trốn hai nhỏ thú trong một bé người”. Có ai phát âm giùm không?!
- Bạch sư. Làm thế nào biết rằng sau phút khai quang, pháp thân của Phật đã an trú vào tượng?
- nhỏ chưa đọc rồi. Vậy cần con new hỏi. Ta ko trả lời thắc mắc về pháp từ 1 người tâm quá vọng động. Nhỏ hoài nghi. Ừ, khôn cùng tốt.
- Xin hỏi sư một câu khác: làm thế nào để biết chắc, anh em ngạ quỷ không trú ngụ trong tượng Phật. Bạch sư, con không có quyền hỏi vậy, song giả như sư xác nhận điều đó, ngay lúc này, trước mặt sư, bé xin được xuống tóc cùng cởi bỏ y áo trằn tục làm sa môn.
- Lành thay. Cái áo cà sa không tạo nên sự thầy tu bé ạ…
Có tới năm màn hình hiển thị vi tính, hiển thị sắc nét hình ảnh bốn phương của biển. Bao la. Những chiến thuyền đánh cá lênh đênh, được soi rõ mang đến từng khoang. Xa rộng nữa, vị trí kia ranh giới lãnh thổ, hạm đội thủy quân đang ở vạch xuất phát…
Thoáng rùng bản thân chạy qua tấm thân nhỏ mỏng của cô.
Có hào quang quẻ lóe sáng. Cô tảo qua phía trái, đột nhiên thấy một căn phòng nhỏ dại dựng bởi kính color ô liu, đoán kia nằm phía tim của tượng Phật. Độc bàn thờ tổ tiên Phật. Trang nghiêm. Cô quan sát tượng Phật như được đúc bằng sáp. Như thật. Cảm hứng rất lạ: cô bỗng mong mỏi phủ phục xuống.
- Cô đã ngừng hoạt động hầm lúc xuống?
- … phải.
- Ổn rồi. Có điều đó tôi buộc phải nói ngay, rằng cô đề nghị ở lại đây ít nhất tính đến lúc công ty chúng tôi hoàn toàn biết về cô, vấn đề cô cho tới nương thân cửa miếu là gồm lý.
- Bao lâu?
- không rõ. Nào, cô hãy trích ngang lý lịch cho tôi nhập ngay vào vật dụng thẩm tra.
Sent.
- Xin chất nhận được nói thật… Trong đôi mắt tôi, lại thấy anh cũng xứng đáng ngờ…?
- xuất xắc đấy. Thưa cô, công ty chúng tôi thuộc về tổ chức triển khai Cứu trợ phi cơ quan chính phủ liên quốc gia. Chúng tôi ở trên đây có nhiệm vụ cứu trợ ngư dân chạm chán nạn trên biển.
- …??
- Không minh bạch ngư dân nước nào vướng nạn, hễ lọt được vào “tầm ngắm” sẽ tiến hành trợ giúp nhanh nhất có thể có thể. đương nhiên là chưa hẳn loại ngư gia trang bị tấn công bắt thủy sản bằng thiết bị vũ khí tiến bộ giấu dưới khoang thuyền.
- …!
- bây giờ thì cô hãy lên căn nhà nơi phần bụng của tượng Phật, hãy nghỉ.
- Bạch sư, cô gái không còn sinh hoạt trong phòng, khuôn viên miếu cũng không.
- vắt à? Thì sao nào. Chùa luôn mở rộng cửa đón fan tới và tiễn fan còn vướng nghiệp.
- Bạch sư, không có dấu hiệu cho thấy thêm cô ấy bỏ chùa.
- rứa à. Sao nào. Ai đó đã bắt cô ta?
Lạy Đức thế Tôn. Cô nàng đã sắp tới bằng tấm thân rớm máu. Đôi đôi mắt cô ta rực lửa tình. Từng nào nước đôi mắt cũng chẳng thể dập tắt. Đức vắt Tôn, cúi xin Ngài mở lượng từ ân chỉ lối cho người con gái va được bến thiền môn.
Cô mạnh dạn leo lên. Giữa bát ngát cõi lòng Phật. Một “con đường” khá sạch sẽ, từng nút thang bằng đá điêu khắc trắng chuyển cô lên phía cao nhất của tượng Phật.
Qua phần bụng, phần ngực, mang đến cổ tượng bị thắt lại, chỉ đầy đủ lòn tín đồ qua.
Bộ não tượng chằng chịt dây dựa xanh đỏ tím vàng. Hẳn não người có bao rễ thần kinh thì ở đây có cầm cố vậy. Toàn bộ các dây phần đông được nối vào cỗ máy độc nhất: nhỏ mắt thân trán tượng.
Cô ngỡ ngàng, địa chỉ ngay đến những màn hình dưới kia. Cái camera tinh tế, tinh vi, tinh xảo, tinh tường vươn góc nhìn khắp vùng lãnh hải… 1 bàn tay bất thứ vỗ vai cô. Này! Giật. Quay. Không. Chẳng ai.
Bám vào quai hàm tượng, cô tụt xuống yết hầu, qua cổ họng. Đang trên đà xuống thì thấy căn nhà cạnh bên, chỉ nhỏ tuổi bằng chiếc tủ áp gần kề sườn tượng Phật nhưng hồi nãy đi lên cô không nhằm ý. Cô đứng lại, ngần ngừ.
Bên trong có phiến đá thạch cao white ngần. Trên đó để hộp kính. Vào hộp có cuốn sách. Ngụy kinh?
Cánh cửa sổ, bên trong này được khóa kỹ, cùng hẳn người ta đã bỏ chìa.
Cô vuốt ngực, đứng yên một chặp. Ko một tiếng động nhỏ. Dĩ nhiên, một khi góc cửa căn phòng cách âm bên dưới kia khép lại, chẳng gì rất có thể lọt ra.
Khách:
- Theo hầu như giả thiết khoa học tiên tiến nhất thì con phố tới ngày tận nuốm của họ đã siêu ngắn, bạch sư?
Chủ:
- “Chúng ta” thì sai đâu. Chỉ một phần tử người thôi. Giả thử, trái địa cầu có nổ tung bởi số vũ khí phân tử nhân loài fan đang tích trữ, thì thảy “hồn” này vẫn tồn tại, vẫn yêu cầu chịu quả báo luân hồi tại một dạng khôn cùng vật hóa học khác. Việc trái khu đất hoại diệt, sự thật là chẳng mảy may ảnh hưởng tác động gì mang đến Phật pháp và việc tu luyện trên từng tầng linh thể. Ai cũng có ngày tận cố gắng của riêng mình. Ai ai cũng có cơ hội về nước Phật. Ai cũng đều có cơ hội chạy theo ta bà uế trược kia con.
Cô run run lật giở cuốn sách cổ. Ngụy thư?
“…phương pháp tu luyện này xuất phát điểm từ tinh cầu khác trước lúc vỏ địa cầu hình thành, nghĩa là thuộc nền đương đại tiền sử. Con người rất cần phải cân bởi về mặt âm khí và dương khí (…). Tuy vậy đây là cách thức hết sức nhạy cảm cảm, nhạy bén cảm đến mức… nguy hiểm! ví như nam cô gái tâm tính không vững, dễ dẫn mang đến hậu họa: làm cho quyến thuộc của ma vương thời gian nào chẳng hay”.
- Hồi em làm việc quê, chỗ am thôn có tượng phật Quán vậy Âm cao nhị gang để lên trên trang. Đêm bão nổi, sáng sủa ra am đổ nhoẹp một cục nhưng mà Bà còn đứng đó. Nhưng, thời mạt pháp xây gì tượng Phật lớn?
- Phật tại kiếp trước cũng từng hiến thân mang đến hổ đói. Tượng Phật đây góp phần bảo vệ an toàn cho hầu hết ngư dân trôi nổi kiếm sống trên. Tôi biết tội thiếu tôn trọng Phật vơi nhất cũng đọa chín tầng Địa ngục, một trăm sáu tứ vạn kiếp ngạ quỷ, nhị mươi chín ngàn kiếp súc sanh, bị ném vào vạc khi dầu nóng lên trăm vạn lần tức tưởi chết đi sống lại. Lại nghĩ về Phật cũng đều có pháp phương tiện trước hết cứu chiếc khổ trước mắt, trước thời điểm Ngài giảng pháp giải thoát thâm diệu. À, cô mỗi ngày vẫn tới bảo tháp bái nhục thể xá lợi của sư trụ trì chứ.
Chùa. Nội. Đêm.
(Tại ngôi chùa tất cả bức tượng vừa mới được ghi vào kỷ lục Guinness.
Chủ tọa kết ấn cù vào năng lượng điện thờ.
Khách ngồi lên nhì gót chân phía sau).
- Bạch sư, bé dùng cụm từ “Thời Mạt Pháp” liệu gồm mang tội??
(Chủ mở mắt).
- Thời Mạt Pháp đúng kinh gồm chép nên ai ai cũng có thể dùng. Thời Phật còn trên thế hotline là Chánh Pháp. Sau Phật nhập khử chừng một nghìn năm là Tượng Pháp. Rồi mang lại Mạt. Nhưng, Pháp không mạt đâu thưa thí chủ!
- Bạch sư, bạn ta nói Phật chú ý thấu tứ xứ sáu cõi. Phật rất có thể giúp bé tìm lại vợ mình?
(Khoảng lặng).
- Phật đứng ngoài kia, con đề nghị ra lạy sám hối.
- Thưa sư. Con vô cùng hối hận sẽ mê muội ruồng rẫy vợ khỏi đời mình.
- hơn cả thế chứ. Người con gái ấy tiếng đang vô cùng an lành trong tâm của Phật. Lúc nào con xóa sạch mát hình bóng è trụi nhơ nhớp về cô ta, sợi nhân duyên (oan nghiệt) từ chi phí kiếp biết đâu chừng lại được nối…
Một toàn cảnh siêu thực được Nhụy Nguyên vẽ ra, ý tưởng trọn vẹn thích hợp mang lại những bộ phim siêu tưởng bom tấn, tuy thế sức đam mê của mẩu chuyện lại không nằm tại vị trí đó. Đan xen trong mạch truyện đan cài, người đọc - cũng buộc phải khá chăm nom - nhận thấy những ý tứ trọn vẹn khác. Đó là đông đảo xung bất chợt giữa nỗi đau trần thế và cõi im Niết Bàn; giữa quyền hạn của các giang sơn và quyền lực tối cao diệu vợi của Phật pháp… bên văn sẽ gửi đều ý niệm vô cùng sâu vào trong 1 câu chuyện có toàn cảnh hấp dẫn.
Nhụy Nguyên hiện tại sống và làm việc tại Huế.