Mục tiêu của phật giáo là chuyển hóa những ô nhiễm của thân trọng tâm để tạo điều kiện cho ta khỏi khổ đau, rước hạnh phúc đến cho mọi loài, và rốt ráo giải bay khỏi sinh tử luân hồi.

Bạn đang xem: Cận tử nghiệp là gì

Con người do nhân duyên và ái dục sinh ra có hai phần là thân và vai trung phong không thể tách bóc rời nhau vào đời sống. Theo đạo Phật, thì chết ko phải là hết mà chỉ là một tiến trình để trọng điểm rời bỏ thân hiện tại và giúp thành lập một thân mới cho trọng điểm trong vòng sinh tử luân hồi. Ở đây, trung tâm là nghiệp và nghiệp lực là sự tạo tác của tham, sân, si, mạn, nghi, thúc đẩy bởi năng lượng ái dục. Đức Phật dùng khu nhà ở để thí dụ đến thân người, khi chết thì nghiệp rời nhà này để vào trong nhà kia, nhưng vẫn đang còn những chúng sanh chưa vào trong nhà mới được nên vẫn còn ở địa điểm trung ấm giữa nhì kiếp sống. Chúng ta cũng cần phải hiểu là không thể có cái “ta” tuyệt một trung khu thức không bao giờ thay đổi trong tiến trình chết và tái sanh vì thức vị duyên khởi. Không có duyên thì thức không hiện nay khởi.

Vì căn bản của nghiệp lực là sự tạo tác của tham, sân, si, mạn, nghi cần con người, nếu ko có tu học và luôn tỉnh giác, thường tạo thành nghiệp ác trói buộc tâm thức. Lúc mạng sinh sống chấm dứt, chúng ta sẽ cần đi theo nghiệp lực mà mình đã tạo nhằm tái sinh trong cõi luân hồi cùng với một trung khu thức với thân thể của kiếp sinh sống mới, tương xứng với các nghiệp nhân đã sản xuất tác ra trong thừa khứ. Vì chỉ có nghiệp đi luân hồi, buộc phải muốn có một tái sanh tốt đẹp thì chúng ta phải tạo nhiều nghiệp lành và chuẩn bị mang đến lúc chết và tái sanh.

NHỮNG GIAI ĐOẠN CỦA SỰ CHẾT VÀ TÁI SANH

Ngoài những hành giả thiền định du già có thể kiểm soát thuần thục những tiến trình của việc chết để thoát thoát khỏi sanh tử luân hồi tốt các vị tu cao ở các tông phái khác, vào giai đoạn đầu của sự chết và tái sinh, người bình thường không nhận biết được tiến trình của những trung khu thức vi tế bắt buộc luôn đồng hóa mình với các trạng thái trung khu thức thô cùng nông cạn được thể hiện từ tâm thức vi tế. Trong giai đoạn này, lúc sự hiểu biết, và xúc cảm thô chưa tan rã, người sắp chết thường cảm thấy lo lắng mình hiện giờ đang bị chết. Sau giai đoạn này thì đến giai đoạn phân tán và tan rã của Ngũ uẩn bao gồm những ý tưởng, sự hiểu biết, và cảm hứng thô để chuyển sang trạng thái vi tế của trung tâm thức thời điểm lâm chung, người bình thường trong lúc lâm tầm thường này chỉ cảm thấy như mê ngủ.

Cũng giống như vậy, khi ngủ và trong những giấc mơ, chổ chính giữa thức chúng ta cũng trải qua những giai đoạn mặc dù ngắn gọn và ko vi tế cơ mà tương tự như những giai đoạn trong các bước của sự chết, tuy vậy chúng ta thường ko nhận biết được. Rộng nữa, cũng dễ hiểu là nếu còn có lý trí và sự hiểu biết lúc tái sinh thì ai lại chọn sinh vào những cõi thấp như ngạ quỷ tuyệt súc sanh.

Trạng thái vi tế của trung tâm thức trong lúc lâm chung, mà chúng ta không ý thức xuất xắc cảm nhận được, là tiềm năng có sẵn trong thần thức, Đây là một các loại nghiệp bao gồm cường độ rất mạnh mẽ còn được gọi là Cận tử nghiệp (Asannakamma) có ảnh hưởng rất lớn đến Dẫn nghiệp là nghiệp lực dẫn dắt phía tái sinh. Cũng giống như những chuyển động trên mặt hồ là biểu hiện của những chuyển động ngầm dưới mặt nước, những tứ tưởng, cảm xúc, và hành động của người lúc lâm thông thường đều bị thúc đẩy bởi Cận tử nghiệp vào tiềm thức. Những tứ tưởng tốt hành động này cũng sẽ tạo những nghiệp mới có ảnh hưởng đến tinh thần vi tế của trọng điểm thức tốt Cận tử nghiệp. Đây có thể được hiểu như là vòng luân hồi của chổ chính giữa thức lúc lâm chung.

Tất cả các pháp đều vô thường, biến chuyển đổi, chảy xiết không ngừng, và sanh khởi theo chính sách Duyên khởi; hễ đủ duyên thì sanh, không còn duyên thì biến chuyển mất. Cũng như vậy, Cận tử nghiệp phải chờ đủ duyên để phát khởi và trở thành giai đoạn tiếp nối của phần lớn nghiệp lực trường đoản cú quá khứ với cùng 1 kiếp sống mới, và lúc thân trung ấm chưa có đủ duyên để tìm được nơi đi tái sinh thích phù hợp với nghiệp lực của mình, thì sau 7 ngày nó sẽ đề nghị trải qua sự chết của trung ấm và tái sinh vào một thân trung ấm mới. Sự tái sinh trung ấm mới chỉ có thể diễn ra nhiều nhất là 6 lần, tức là thần thức chỉ hoàn toàn có thể trải qua tối đa là 49 ngày vào cõi trung ấm.

LÀM SAO ĐỂ CÓ MỘT TÁI sinh TỐT ĐẸP

Khi nghĩ đến cái chết, nhiều người vào chúng ta thường tìm cầu những phương cách dễ dàng và cấp tốc chóng để có một tái sanh tốt đẹp. Vì lý bởi vì này, cần chúng ta thường dễ bị vướng vào tà kiến, mê tín, hay tin vào những gì cơ mà ta tưởng là sẽ giúp chúng ta có một tái sinh tốt đẹp để được im tâm. Riêng rẽ người có học hỏi giáo lý và tu tập thì thường thấy yên chổ chính giữa như đã làm chấm dứt bổn phận của mình. Khi đã yên trọng tâm thì chúng ta thường cảm thấy như vậy là đủ và không mong học hỏi tuyệt tu tập thêm nữa. Để tránh bị rơi vào tình trạng này, chúng ta cũng buộc phải tự tìm hiểu khả năng của mình vào tiến trình chết và tái sanh. Thí dụ như chúng ta hãy dùng thiền định để đi vào giấc mơ xuất xắc để cảm nhận được giỏi thấy biết những diễn biến trong tiềm thức hay chổ chính giữa thức vi tế của mình (chứ ko phải những ý tưởng xuất xắc cảm xúc thô như buồn, vui, giận, hờn, v.v.); tốt chúng ta hãy chăm tâm niệm Phật cầu cho được gặp Phật trong giấc mơ đến đến khi ngủ xem đêm đó chúng ta có mơ thấy mình niệm Phật hay thấy Phật không, v.v. Nếu chúng ta chưa đủ khả năng làm được những việc này thì khi chết và tái sanh, chúng ta có thể sẽ nhất quán mình với các trạng thái tâm thức thô cùng nông cạn vào giai đoạn khởi đầu và cảm thấy như mê ngủ hoàn toàn không biết gì vào giai đoạn phân tán và tung rã của Ngũ uẩn và trong giai đoạn nghiệp lực dẫn chúng ta đi tái sanh ở một nơi nào đó.

Con người rất phức tạp. Vị nghiệp lực quá mạnh đề nghị có nhiều người vẫn làm điều ác và tìm mọi cách bào chữa cho hành động của mình để được yên ổn tâm. Lâu dần thành thói quen đề nghị tiếp tục tạo nghiệp ác ngày này qua tháng nọ mà không lo sợ. Người có đi chùa, nhưng lại vì chưa tin sâu nhân quả, có lúc còn tự bào chữa là mình phải làm những việc tuy xấu giỏi phải bịa đặt, dấu diếm, tuy vậy là để giúp chùa mình tuyệt để hộ trì Tam Bảo, v.v. Đây là trường hợp tạo nghiệp ác mà tưởng là mình đã tạo phước. Trong tiến trình của sự chết, lúc các cảm giác thô trong giai đoạn rã rã và bản ngã yếu dần, thì người lâm thông thường sẽ thấy các việc ác mình làm trước đây một cách trung thực hơn, hay ít có thành kiến hơn. Lúc này có hối hận, lo sợ, thì đã quá muộn.

Vì chỉ có nghiệp lực xuất xắc Mãn nghiệp đi tái sanh, cần trong cuộc sống, chúng ta phải tích cực tạo nghiệp lành tuyệt phước đức như kính tín Tam bảo, phát trung ương Bồ đề, tinh tấn tu hành, phát lòng từ, bi, hỷ, xả, bố thí, cúng dường, làm các việc thiện, giữ gìn tử vi ngũ hành cấm, v.v. Các nghiệp lành này ảnh hưởng trực tiếp đến sự tái sanh. Đức Phật đã dùng thí dụ khi một cái cây vẫn nghiêng về hướng nào thì lúc ngả nó sẽ ngả về hướng đó để trả lời Ngài Ma Ha phái nam hỏi nếu chết bất đắc kỳ tử thì sẽ sanh về đâu.

Nếu chúng ta đã kết nhiều thiện duyên với chúng sanh trong quá khứ qua những thiện nghiệp như bố thí, cúng dường thì chúng ta sẽ gặp được nhiều điều kiện thuận lợi tuyệt thuận duyên để Cận tử nghiệp thiện đưa chúng ta tái sinh vào những cảnh giới cao và thân trung nóng sẽ mau chóng tìm được nơi tái sinh thích hợp với nghiệp lực của mình.

Nếu chúng ta hàng ngày siêng đi nghe giảng tốt đã xem nghe rất nhiều băng giảng, mà lại không tu tập giỏi áp dụng những gì đã học được trong cuộc sống để huân tập những thói quen, giỏi tạo những nghiệp tốt lành, thì chẳng khác nào như chúng ta ăn rất nhiều mà lại cơ thể ko tiêu hóa được. Điều này thật đáng tiếc vì chúng ta sẽ bỏ lỡ một cơ hội mà không biết đến kiếp nào mới có lại được

Nếu chúng ta thực hiện được những thiện nghiệp như được trình bày ở phần trên, thì chúng ta thường có một tái sinh tốt đẹp. Tuy nhiên trạng thái vi tế của chổ chính giữa thức cơ hội lâm bình thường hay Cận tử nghiệp có ảnh hưởng rất lớn đến Dẫn nghiệp là nghiệp lực dẫn dắt phía tái sinh. Có những trường hợp mà Cận tử nghiệp xấu có thể đưa người đã tạo nhiều thiện nghiệp tái sinh vào cảnh giới thấp, và Cận tử nghiệp tốt có thể giúp người đã tạo nhiều nghiệp ác được sanh về các cảnh giới cao. Nhưng nếu người này không tạo được các thiện nghiệp ở cõi sống mới thì khó hưởng phước được lâu bền đề xuất thường bệnh hoạn hay chết yếu, v.v.

Điểm chính yếu là chỉ có nghiệp lực trải qua tiến trình tái sanh vì thân tứ đại. Ngũ uẩn trong đó bao gồm lý trí, sự hiểu biết, và các cảm xúc của chúng ta đều tung rã trong giai đoạn chết và tái sanh. Ngoại trừ trường hợp của các vị tu hành cao, chúng ta phải hiểu là tất cả những giáo lý và những gì chúng ta học hỏi được vào cuộc sống đều không thể giúp chúng ta lúc chết và tái sanh. Vì vậy, ngoài việc tạo nghiệp lành tuyệt phước đức như đã trình bày ở phần trên, chúng ta phải tinh tấn tu tập và áp dụng những giáo lý đã học vào cuộc sống để làm chủ thân vai trung phong và tạo công đức. Khi chúng ta tinh tấn áp dụng những lời dạy của Đức Phật vào đời sống, lần hồi, trọng tâm thức của chúng ta sẽ hướng về giỏi trở phải thuần thiện có ảnh hưởng rất lớn đến Cận tử nghiệp khi lâm bình thường để được tái sinh trong những cảnh giới cao.

Để hướng về một Cận tử nghiệp thuần thiện, chúng ta phải có Chánh kiến (sammaditthi) dễ thấy và biết về Khổ, Tập, Diệt, Đạo và buông bỏ xuất xắc trở về với Chân tâm. Nghĩa là thân, khẩu, ý phải luôn hướng về lợi tha, và tránh việc tự lợi. Tự lợi là vọng tâm, tham ái, vướng mắc, ảnh hưởng đến tâm thức lúc lâm tầm thường đưa đến Cận tử nghiệp xấu. Vào giai đoạn chết và tái sanh, khi các ý tưởng, sự hiểu biết, và cảm giác thô chưa hoàn toàn rã rã, người có công phu tu hành thường không sợ hãi và cảm thấy an bình trong khi tâm thức chuyển vào trạng thái vi tế lúc lâm thông thường của một Cận tử nghiệp tốt gửi đến một tái sinh tốt đẹp. Nói tóm lại, nếu hàng ngày chúng ta thường làm chủ, giỏi kiểm soát, được thân tâm, thì khi chết chúng cũng vẫn làm được như vậy cho đến khi trọng tâm thức chuyển vào trạng thái vi tế lúc lâm chung. Khi một người thường làm chủ, tốt kiểm soát, được thân tâm, thì dù có bị chết bất đắc kỳ tử đi nữa thì trung khu thức của họ cũng đang ở trạng thái an bình. Người này, vì hàng ngày trọng điểm thức luôn hướng về lợi tha, ko tự lợi, vướng mắc, bắt buộc sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến Cận tử nghiệp để có một tái sinh tốt đẹp ở một cảnh giới cao.

Việc này ko phải dễ, vì vậy chúng ta phải có Chánh kiến và một niềm tin vững chắc khu vực Tam Bảo. Điểm chính yếu ở trên đây là chúng ta phải tập buông bỏ. Thí dụ như hành động bố thí, cúng dường, với tâm ý thanh tịnh hay trong tim trạng thánh thiện, sẽ tạo duyên hay đk để trở nên tân tiến Giới hạnh đạo đức, Định chổ chính giữa và Trí Tuệ. Các vị Thánh cũng phải khởi đầu bằng sự buông bỏ, nghĩa là sáu căn không còn dính chấp sáu trần. Sơ quả Tu-đà-hoàn của Phật giáo nguyên thủy và người thương Tát sơ tín vị của Phật giáo phát triển đều nên buông bỏ, đề xuất phá thân kiến. Chúng ta, vì chưng sự gọi biết nông cạn của mình, bắt buộc thường chỉ lấy gần như việc làm theo hình tướng mà cho rằng công đức yêu cầu hết lòng đắm chấp, mê muội.

Thể chất của con người khác biệt nên vị giác của mình cũng khác nhau. Cũng vậy, lúc tu học, chúng ta phải hiểu vì nghiệp duyên của bé người khác nhau nên họ hợp với những pháp môn tu khác nhau. Hiểu được như vậy thì chúng ta phải học hỏi những giáo lý căn bản và chọn pháp môn tu hợp với mình và luôn luôn cởi mở, hòa nhã và tùy hỷ với sự tinh tấn và thành tựu của mọi người dù họ tu bất cứ pháp môn nào. Chúng ta phải cẩn trọng đừng khen pháp môn mình ưa thích và chê trách các pháp môn khác vì như vậy dễ tạo nghiệp hủy báng Tam Bảo.

Nếu có yếu tố hoàn cảnh và điều kiện, chúng ta buộc phải học hỏi, tu tập thêm những giáo lý căn bản vày chính Đức Phật dạy như Tứ diệu đế, Tứ niệm xứ, Tứ chánh cần, Tứ may mắn túc, Ngũ căn, Ngũ lực, Thất giác chi, chén bát chánh đạo, Mười nhì nhân duyên để tịnh hóa thân tâm và giúp chúng ta có được Chánh kiến. Đây cũng là cơ hội để chúng ta kết duyên với các vị Thánh Thanh-Văn-Giác.

Chúng ta phải tinh tấn tu tập để chuyển hóa trung tâm thức chuẩn bị mang lại tiến trình chết và tái sanh và bồi đắp công đức vị tha. Nghĩa là chúng ta phải chí thành, không ao ước cầu tự lợi và không chú trọng vào những hình thức bên ngoài. Thí dụ như khi chúng ta tụng kinh, niệm Phật, hay niệm chú thì đừng quan tâm đến việc mình phải tụng đến hay hoặc ao ước cầu có nhiều người tham dự hay biết đến. Đôi lúc tụng kinh hay và được nhiều người khen cũng có thể trở thành một chướng duyên bên trên bước đường tu học nếu chúng ta chỉ chú trọng vào phần trình diễn và ý muốn cầu được khen. Chúng ta phải luôn luôn chí thành, với trọng tâm từ bi chân thật, thì sẽ có công đức và đạo tràng được thanh tịnh buộc phải Chư Thiên, Chư Thần sẽ bảo lãnh và chúng sinh ở các cõi khác cũng đến hộ trì và tham dự.

Xem thêm: Khắc Phục Tình Trạng Live Không Có Mắt Xem Nhanh, Sự Cố Với Tiktok Live

Chúng ta phải luôn cẩn trọng kiểm thảo chính mình. Những người dân có phước đức các nhưng không hiểu giáo lý thì thường chấp thủ vô cùng nặng nề. Cho nên vì vậy những người có nhiều may mắn thường hay ngã mạn, từ bỏ mãn ít gật đầu người khác, cùng không mong học tập thêm nữa. Vì luôn gặp may, cần những người này thường có tà kiến và thiên về mê tín hơn tu học. Vì tâm xẻ mạn, từ mãn, cần hàng ngày họ tạo ra nghiệp chướng mà ko hề hay biết. Hạng người này tuy có phước nhưng lại vì trung khu ngã mạn, chấp thủ đề xuất trạng thái vi tế của vai trung phong thức trong lúc lâm thông thường hay Cận tử nghiệp của họ thường không được tốt và dễ bị đọa.

Trong giai đoạn khởi đầu của sự phân tán và tung rã của thân và Ngũ uẩn, là lúc người biết mình sắp chết buộc phải thường lo sợ, nuối tiếc mạng sống và những gì của mình như gia đình, của cải, và tị tị với người, v.v. Trong giai đoạn này, những người càng thành công, tiếng tăm, giàu có, xinh đẹp, v.v. Trong cuộc sống thì càng lo sợ, nuối tiếc mạng sống và những gì của mình phải bỏ lại. Khi những cảm xúc thô này chuyển quý phái trạng thái vi tế của sự chảy rã thì những năng lực thuộc về thân sẽ yếu dần và chuyển qua vai trung phong thức. Vì không bị vướng vào thân Tâm buộc phải tâm thức lúc này, mang theo những cảm xúc tiêu cực trong lúc sắp chết, trở đề xuất rất mạnh và sẽ đóng góp phần lớn đến Cận tử nghiệp. Vì lý vì chưng này, buộc phải nếu chúng ta không tạo nhiều nghiệp thiện và tu tập để chuyển hóa trung khu giúp cho Cận tử nghiệp thì khi tái sinh sẽ khó có lại được thân người như Đức Phật thường nhắc nhở chúng ta.

Trong cuộc sống hàng ngày, các tâm quen thuộc như tham lam, sảnh hận, đố kỵ chỉ việc bị kích yêu thích một chút là đang nổi lên vào ý thức. Vì vậy, các tâm thức này hay hiện hành trước hết và dễ bị kích thích trong tâm lý của trọng điểm thức lúc lâm thông thường hay Cận tử nghiệp để chuyển chúng ta đọa vào các cõi thấp như súc sinh, ngạ quỷ, v.v. Vì vậy, chúng ta phải luôn cố gắng đừng khởi tà kiến hay những ý nghĩ, hành động tiêu cực, thúc đẩy bởi tham, sân, si, mạn, nghi trong đời sống để thọ dần thành thói quen thuộc tạo ra cận tử nghiệp ác gửi chúng ta đọa vào những cõi thấp. Có những hành động được sự trợ giúp của Tăng thượng duyên, tăng lên sức dạn dĩ của nghiệp, có khả năng tạo thành nghiệp rất nặng. Thí dụ như tật giỏi nói xấu sau lưng để hại người, và lúc thấy người tuyệt một đoàn thể vì lời nói xấu của mình mà bị thất bại tuyệt bị người khác coi thường miệt thì cảm thấy hớn hở vui mừng. Người này rất khờ dại và rất đáng yêu mến vì nói xấu sau sườn lưng chẳng có lợi gì cho bản thân tuyệt gia đình mình, mà nghiệp xấu ác thì chỉ có mình tự ghánh chịu. Chúng ta phải biết phía trên là nghiệp rất ác vì lời nói xấu thường trở nên rất tai hại sau thời điểm được truyền miệng bởi nhiều người. Như chuyện không có cũng trở thành có, không thật cũng trở thành thật, tạo cơ hội đến người nghe nói xấu về người khác tạo nghiệp, và người bị nói xấu vì ko biết đề xuất họ không có cơ hội để tự bào chữa. Hơn nữa, nghiệp này tương ưng với bản tính dấu diếm, trốn tránh của chúng sanh ở các cõi thấp phải nó rất có khả năng hiện tại hành trong tâm lý của chổ chính giữa thức thời gian lâm bình thường dẫn chúng ta tái sinh trong cảnh giới súc sinh, ngạ quỷ tuyệt địa ngục. Đức Phật dạy rằng ngay từ đầu đến chân giữ giới mức sử dụng và có Chánh kiến, vẫn hoàn toàn có thể rơi vào âm ti hoặc do ác nghiệp, hoặc lúc cận tử lại nhớ đến những việc xấu đã làm tốt khởi tà kiến. Nghĩa là ví như sơ xuất để khi cận tử đùng một cái nhớ lại những việc ác đã làm xuất xắc sinh khởi tà kiến, thì có cơ nguy sanh vào địa ngục hay đọa xứ.

Những giấc mơ vào buổi sáng và những cảm xúc, tư tưởng lúc mới ngủ dậy thường là biểu hiện của trung khu thức. Vì vậy, chúng ta có thể theo dõi tiến triển của trung tâm thức mình vào mỗi buổi sáng lúc vừa thức dậy. Nếu chúng ta, lúc mới ngủ dậy, thường thấy mình sảng khoái, an lạc, nghĩ đến những việc làm tốt như hộ trì Tam Bảo, hoằng Pháp lợi sanh, bố thí, cúng dường và các việc thiện, không si mê muốn gì mang đến cá nhân, không ghen tuông tỵ tuyệt giận hờn ai, v.v. Thì chúng ta đang đi đúng hướng để có một tái sinh tốt đẹp. Nếu vừa ngủ dậy, chúng ta đã nghĩ ngay đến những ganh tỵ, tính toán, mưu đồ tư lợi như tiền bạc, luyến ái, quyền thế, danh vọng, , v.v. Thì chúng ta phải tu sửa vì những tứ tưởng và cảm xúc này dễ làm ô nhiễm tâm thức đưa đến một Cận tử nghiệp xấu và một tái sinh vào các cõi thấp trong lục đạo. Vì vậy ao ước biết mình sẽ tái sinh vào cõi dữ tuyệt lành, chỉ cần tìm hiểu một cách khách quan tiền về thân khẩu ý của mình khi mới ngủ dậy thì có thể đoán được.

Đối với người thân lúc sắp lâm chung, thân nhân mặt giường bệnh đề nghị tránh có những hành động có thể làm kích thích trọng điểm luyến ái, chấp trước, đố kỵ, khó tính trong tiềm thức của họ và phải, bởi mọi cách, nuôi dưỡng một trạng thái trọng điểm thức thiện mang lại họ.

Chúng ta nên tụng kinh, niệm Phật, trì chú, hành thiền, bố thí, cúng dường, phóng sanh, và làm các việc thiện để cầu nguyện, hồi hướng mang lại người lúc lâm tầm thường được chết an lành và một tái sanh tốt đẹp. đề nghị nhớ Cận tử nghiệp ở sâu trong tiềm thức chứ không phải mặt ngoài. Vì vậy những lời ghê hay tiếng niệm Phật phải đi được vào tiềm thức của người lâm thông thường thì mới có tác dụng. Mang đến nên, tụng tởm hay niệm Phật để hộ niệm mang lại những người thường nghĩ đến Tam Bảo thì dễ có tác dụng hơn. Nếu chúng ta tụng ghê hay niệm Phật để hộ niệm cho những người ko muốn gần gũi Tam Bảo hay là không thích nghe gớm hay tiếng niệm Phật thì có thể làm họ bực dọc, khó chịu vào lúc lâm bình thường và có thể ảnh hưởng xấu đến Cận tử nghiệp. Ngoài ra, chúng ta phải hiểu trọng điểm lý của người sắp chết để giúp họ được hiệu quả hơn. Như đã thình bày ở phần trên, người sắp chết thường đồng nhất mình với các trạng thái trung ương thức thô với nông cạn lúc lâm chung phải thường cảm thấy run sợ mình phải chết hay bị hủy diệt. Trong giai đoạn lâm chung, họ có thể nghe tiếng niệm Phật như là một dấu hiệu mà chúng ta đến họ biết là họ sắp chết. Nếu họ đang sợ chết thì họ lại càng sợ hãi, bực bội, và vì họ ko muốn chết đề xuất có thể nổi sảnh ảnh hưởng xấu đến Cận tử nghiệp. Vì vậy khi tụng kinh, niệm Phật, trì chú để hộ niệm đến người trong lúc lâm chung, chúng ta phải chú ý quan liêu sát phản ứng của họ để có những hành động thích nghi.

Chúng ta cũng đề xuất thường tụng khiếp cầu nguyện bình yên cho phần đông loài chúng sanh và mọi chúng sanh còn trong thân trung ấm. Để trợ duyên mang đến những mùi hương linh mới mất, quý Phật tử có thể điền và gởi MẪU XIN CẦU AN và CẦU SIÊU về Chùa Ngàn Phật. Chùa phát nguyện cầu nguyện hàng ngày vào thời gớm trưa mang lại các hương thơm linh mới mất mang đến đến 49 ngày.

Chúng ta tuy không có khả năng điều khiển được Cận tử nghiệp. Nhưng mà nếu chúng ta hiểu biết về tiến trình chết và tái sanh, tinh tấn tu tập để chuyển hóa tâm, và tu nhân tích đức thì chúng ta sẽ tạo được nhiều công đức và phước đức. Lúc mạng chung, sẽ có nhiều NHÂN tốt và gặp nhiều thuận DUYÊN để có được một Cận tử nghiệp thiện gửi chúng ta đến một tái sanh tốt đẹp. Cũng tương tự như người bị bệnh tiểu đường loại 2 ko thể nào ra lệnh hay điều khiển cơ thể giảm chất đường, tuy thế nếu người đó hiểu biết về tiến trình của bệnh này thì chỉ cần năng hoạt động, giữ cân nặng lượng, ăn uống uống chừng mực, điều độ, ít chất đường một thời gian thì bệnh sẽ giảm đi rất nhiều.

Nguyện cầu Chư Phật gia hộ mang lại quý Phật tử có một đời sống an vui, hạnh phúc, đầy hỷ lạc vào việc tu học và hộ trì Tam Bảo, và lúc bỏ báo thân sẽ có được một tái sinh tốt đẹp.

Trang chủ

Lời ngỏ

Thư viện

Tin tức

Sinh Hoạt Thiền

Danh sách hùn phước

Sử liệu

Pháp thoại

Hỏi đáp

Triển lãm

Liên kết website

Góc thư giãn

Đường đến chùa bửu long

Liên hệ


*

trình pháp và chiêm nghiệm (1808)nguyên lý tu tập (1181)cuộc sống (894)tinh tấn chánh niệm tỉnh giấc giác (661)tri ân (618)thơ (554)Hỏi & Đáp về Phật giáo (505)Thiền (424)vô ngã, bản ngã & đại bửa (394)sự thật, chân lý, pháp, tánh (342)tánh biết và tướng biết (308)thiền tuệ, thiền Minh liền kề - Vipassanā (305)bệnh tật (282)thiền định, tứ thiền chén định (273)xuất gia và tại gia (262)chúc mừng năm mới tết đến (246)buông (240)nghiệp, sinh mệnh & định mệnh (233)bất an & sốt ruột (226)thực chứng và giác ngộ (205)hồi hướng, phước lực và tâm lực (203)kinh điển & sách xuất xắc (203)tùy duyên thuận pháp (194)tụng kinh & niệm Phật (186)giao tiếp & ứng xử (184)như nó vẫn là (181)vô thường, khổ & vô té (180)tình yêu & hôn nhân (178)Lịch Thầy giảng pháp (172)tâm sảnh (162)tự biết bản thân (157)Phật tánh, chân tâm, tánh giác, tánh biết chói sáng sủa (Pabhassara Citta) (155)trong thấy chỉ bao gồm thấy (155)ý nghĩa cuộc đời (155)thận trọng - chăm sóc - quan giáp (148)nhân quả & nghiệp báo (147)người âm & cõi chết (139)chúc mừng khánh tuế (136)giới quy định (135)khổ nhức (135)sát sinh và phóng sinh (133)trọn vẹn rõ biết (133)bắt đầu tu học tập (129)pháp thoại (124)Bát Chánh Đạo (117)trầm cảm (115)chân đế & tục đế (114)chết và tái sinh (108)thực hành không đúng (107)chia sẻ pháp & khai thị (106)Tứ Niệm Xứ (106)nghi lễ (101)Thiện ác trắng đen (101)hữu thức và ý thức, tiềm thức, vô thức và Bhavaṅga (96)quy y Tam Bảo (96)tông phái và pháp môn (91)tưởng tri, thức tri và tuệ tri (89)vô minh và ái dục (84)giáo dục & dậy con (79)pháp đối trị (79)thờ cúng (79)khổ đế (77)quan sát, tiệm chiếu và quán tưởng (77)cô đơn, trường đoản cú lập & chủ quyền (76)ngũ uẩn (75)sám hối & tạ ơn (74)Niệm chổ chính giữa (73)tử vi, phong thủy, đoán số (70) tự nhiên & vô trung ương (69)Sinh tử & Niết-bàn (69)ngã mạn, ganh tỵ, đố kỵ (68)niệm tương đối thở, sự thở (66)Tứ vô lượng trọng điểm từ bi hỷ xả (66)ba-la-mật (63)tâm từ bỏ (63)tương giao - quan hệ (63)hữu vi hữu ngã & vô vi vô té (61)luân hồi sinh tử (60)giấc mơ & chiêm bao (58)hiếu thảo (58)từ thiện (58)Vọng tưởng, ảo tưởng & hoang tưởng (57)Tội & phước (52)giới định tuệ (50)mất ngủ (50)niệm sự bị tiêu diệt (50)ăn chay & ăn mặn (49)vi diệu pháp và duy thức học (49)sinh tử và sinh khử (47)tâm (47)tôn giáo không giống (45)thấy tức là buông (44)chánh định và sát-na định (43)tâm bất sinh, trọng tâm không, trung ương vô ký, vô niệm (43)vô bổ vị tha (43)chúc mừng ngày công ty giáo (42)Dâng y Kathina (42)giải bay (42)đạo và đời (40)Như lý tác ý (40)Tứ Diệu Đế (40)tâm mê mẩn (38)nhân & duyên (37)trí tuệ và từ bi (37)ngôn từ và vô ngôn (36)nhận ghi chép pháp thoại (35)sáng xuyên suốt - định tĩnh - thanh khiết (35)tâm tham (35)tánh không (35)nhẫn nại, kham nhẫn, nhẫn nhục (34)tà kiến, thường xuyên kiến, đoạn con kiến (34)thề nguyện & cầu nguyện (34)bát quan liêu trai giới (33)bố thí (33)ngoại đạo & chánh đạo (33)trì chú (33)nhị nguyên và bất nhị, thái cực và lưỡng nghi (32)Niệm thọ (32)Tự lực và tha lực. (31)bùa chú (30)đừng gấp tin (30)Niệm pháp (30)Phật giáo nguyên thủy Therevada (30)tang lễ (30)tánh tướng mạo thể dụng (30)đức tin & lòng tin và mê tín (29)gia đình (29)ma nhập (29)phân vân & hoài nghi (29)vô sư trí và hậu đắc trí (29)khoa học tập (28)Minh & Vô minh (28)thái độ - tâm trạng (28)hữu thức hóa vô thức (27)luân xa (27)cúng nhịn nhường (26)làm công quả và hùn phước (26)bất toàn & trọn vẹn (25)địa ngục, ngạ quỷ và súc sinh (25)mệt mỏi - chán nản và bi quan (25)phước đức (25)Trà Đạo (25)Tịnh Độ Tông (24)phóng sinh (23)tâm bình thường là Đạo (23)tẩu hỏa nhập ma (23)không, vô tướng, vô tác, vô ước (21)tâm lý học tập (21)10 kiết sử và trói buộc (20)hạnh đầu đà (20)Niệm thân (20)pháp học và pháp hành (20)tri kiến thanh tịnh (20)cảm ứng Đạo giao - nhận ra - thần giao bí quyết cảm (19)thập nhị nhân duyên (19)cận tử nghiệp (18)năng cùng sở (18)thời gian tư tưởng (18)Trung Đạo (18)37 phẩm trợ Đạo (17)hôn trầm (17)không bước tới, không tạm dừng (17)xả ly - ly tham - đoạn khử - an tịnh (17)y pháp bất y nhân (17)Chư Thiên & các cõi giới (16)đoạn giảm & đoạn tận (16)Năng lượng ngoài hành tinh (16)tham, sân & si (16)Thất giác chi (16)Lão Tử & Trang Tử (15)cảm xúc và cảm giác (14)căn cơ tu học tập (14)chấp bổ -chấp Pháp - chấp thường xuyên - chấp Đoạn (14)Dịch Lý (14)pháp hữu vi - pháp vô vi (14)tứ đại (14)Tứ như mong muốn túc (14)chân-thiện-mỹ (13)nhàm ngán (13)sinh - hữu - tác - thành (13)tứ uy nghi (13)dục giới, sắc đẹp giới, vô nhan sắc giới, Tam giới (12)Hối hận & ăn năn (12)phá thai (12)rỗng rang - âm thầm lặng lẽ - trong trắng (12)Bát Nhã trung tâm Kinh (11)lý và sự (11)tạo tác (11)xá lợi (11)Danh và Sắc (10)hóa thân, báo thân & pháp thân (10)tầm & tứ (10)tham thoại đầu (10)thần thông (10)không khiếp sợ - vô úy (9)Pháp danh (9)phiền não (9)sở tri & sở đắc (9)thân con kiến (9)tự cạnh bên (9)Khổng Tử (8)tự do, lệ thuộc & chịu ảnh hưởng (8)xuất hồn (8)luật cuốn hút (7)sanh hữu tác thành (7)tánh đế và thánh đế (7)thu thúc lục căn (7)tứ chánh đề nghị (7)Đại vượt (6)Năm triền cái (6)danh khái niệm và tướng quan niệm (5)duy tác (5)tứ nhiếp pháp (5)thiền tuệ (1)

Thông báo:

Trong một thời hạn dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được được siêu nhiều thắc mắc của Phật tử trường đoản cú khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đang trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến sự việc học Pháp, hành Pháp. Lúc này mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn nhì mươi ngàn thắc mắc đáp, trong đó Thầy đã đã cho thấy cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Vì thế Thầy đang quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp vào một thời gian để rất có thể chuyên vai trung phong làm những Phật sự quan trọng khác.

Vậy, nếu tất cả nhu cầu, Quý vị hoàn toàn có thể sử dụng mục kiếm tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm chuột các tag đã được gắn theo từng chủ thể để tìm hiểu thêm các câu hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!


tìm kiếm kiếm
search kiếm
Các chủ đề phổ biến
trình pháp & chiêm nghiệm (1808) nguyên lý tu tập (1181) cuộc sống đời thường (894) tinh tấn chánh niệm tỉnh giác (661) tri ân (618) thơ (554) Hỏi & Đáp về Phật giáo (505) Thiền (424) vô ngã, bạn dạng ngã & đại bổ (394) sự thật, chân lý, pháp, tánh (342) Xem toàn bộ chủ đề

Câu hỏi:

Nam mô Bổn Sư mê thích Ca Mâu Ni Phật.Con tâm thành xin đảnh lễ Sư Ông.Dạ thưa Sư Ông, bà thay con hiện đang rất yếu, rất có thể sẽ mất ạ, Sư Ông hoàn toàn có thể chỉ giúp con nói ra làm sao để con có thể ngồi cạnh bà nói một vài lời với bà nhằm bà ra đi vào sự bình tĩnh được không ạ.Con xin tri ân Sư Ông không ít ạ.


Nếu Bà là Phật tử thuần thành, chổ chính giữa thường giác niệm thì cần để Bà yên, hoặc thông thường Bà phù hợp nghe gớm gì thì mở cho bà nghe. Bạn nhà chỉ nên im thin thít hướng trung khu lành đến Bà là được. Nếu như Bà có vẻ lo ngại sợ hãi thì mới nhắc Bà hành pháp nhưng Bà hay hành như chánh niệm tỉnh giấc giác hoặc niệm Phật v.v...


Câu hỏi:

Kính thưa Sư!Vấn đề "Cận tử nghiệp" là đề tài những Phật tử quan lại tâm. Cận tử nghiệp là bài toán không thay đổi được, gồm chăng là biến hóa thái độ, mà lại để khi ấy cái tâm của chính bản thân mình định tĩnh, vào lành, an nhiên nhìn, quan gần kề những video clip cuộc đời được quay trở về rất cấp tốc thì Sư cho con hỏi:1. Hợp lý và phải chăng chính bài toán thường chánh niệm tỉnh giấc giác trong đời sống hàng ngày tạo ra "lực duy nhất định" để trong lúc lâm chung chính lực ấy vẫn như một "pháp thuần thục" giúp người cận tử được định tĩnh, sáng suốt với an nhiên hơn bắt buộc không thưa Sư?2. Bé được biết một số Thiền sư tại Thái Lan hoặc như là hai cậu con cháu tại miếu Đậu (Hà Tây cũ) mà nhỏ đến viếng thăm thì: những sư ấy lúc tọa thiền và chủ động "Viên tịch". Xác thân bất hoại của những vị ấy không tan rã. Ngày tiết huyết vẫn như fan còn sống. Vậy, rất nhiều trường hợp dữ thế chủ động viên tịch này thì có hiện tượng kỳ lạ Cận tử nghiệp không ạ?
Con cám ơn Sư ông khai thị cho con và những Phật tử ạ!


1) Phải, bao gồm ngũ lực -chủ yếu là niệm lực với tuệ lực - trong chánh niệm tỉnh giác giúp fan đang lâm thông thường đủ bình tâm sáng suốt trước những cận tử nghiệp.

1) Đối với những người thiền định hữu sắc cùng vô sắc thì cận tử nghiệp đó là cảnh giới sắc với vô sắc tương ứng với sở đắc của họ. Còn bậc ngộ ra thì trạng thái cận tửlà Niết-bàn.


Câu hỏi:

Nam tế bào Bổn sư thích hợp ca Mâu ni Phật.Kính bạch thầy, con bao gồm một thắc mắc muốn nhờ vào thầy lời giải ạ.Hiện nay, hiện tượng chết bất đắc kỳ tử xảy ra rất nhiều, độc nhất là với các trường hợp đột nhiên quỵ, tai nạn, dịch bệnh. Bạn chết ra đi đột ngột như vậy thì tâm nặng nề mà định tĩnh, chánh niệm, vậy cận tử nghiệp bây giờ của họ như thế nào? bởi con có nghe những thầy giảng là nếu vai trung phong mình lúc bị tiêu diệt được an lành, chánh niệm, hướng đến điều lành điều thiện thì tái sanh về cõi lành, còn ngược lại nếu khởi trung ương tham, sân, si, chấp trước thì sinh về đọa xứ. Quan điểm như vậy có ngược lại với lòng tin nhân quả không ạ? bởi nếu 1 đời làm thiện, mà lại lúc mất khởi niệm dữ thì tái sinh về cảnh giới dữ, như vậy tất cả thật sự vô tư không ạ?
Còn đối với những dòng chết bất ngờ như nhỏ nêu sống trên, người chết còn chưa kịp khởi niệm lành tốt dữ thì có ảnh hưởng như nắm nào tới sự việc tái sinh không ạ? với xin thầy giảng thêm vào cho con về thuyết cận tử nghiệp theo tinh thần của Phật giáo phái nam Tông.Con tôn kính tri ân thầy. Nam tế bào Bổn sư say đắm ca Mâu ni Phật.


Đólà do nhỏ tưởng tượng thôi, còn bạn chết đang trung khu trạng chũm nào sao nhỏ biết được. Một bạn suốt đời làm cho ác làm thế nào lúc bị tiêu diệt tâm thiện được, trái lại một tín đồ sống lương thiện làm thế nào lúc chết lại nghĩ ác? Còn người thường chánh niệm thức giấc giác làm thế nào khi chết lại thất niệm?

Cho mặc dù một fan lương thiện khi chết có khởi chổ chính giữa bất thiện thì cũng chỉ tái sanh trong cõi xấumột thời gian ngắn rồi vẫn tái sanh trong cõi tốt. Ngược lại, người làm ác, mặc dù khi chết gồm khởi chổ chính giữa thiện thì chỉ tái sinh trong cõi giỏi một thời hạn ngắn rồi từ giã thôi.


Câu hỏi:

bé kính bạch Sư Ông, con thấy ở tiếp sau đây Sư Ông có lý giải rằng "cận tử nghiệp" là sự việc tái hiện tại "đại cương" của nghiệp đã tích lũy từ trước. Như vậy, phải chăng tổng thể tiến trình tu tập cốt là để điều chỉnh tập cửa hàng nghiệp và tích lũy nghiệp (mà căn phiên bản nhất là tập tiệm nghiệp), trong những khi tránh tạo nên cực trọng nghiệp. Còn lại cận tử nghiệp thì là một cái nào đó có tính "hên xui", nằm quanh đó sự kiểm soát điều hành (nên mới tất cả chuyện hoàng hậu Mallika bị đọa âm phủ 7 ngày trước lúc hóa sanh về cõi trời Đâu Suất) dẫu vậy nếu tu đúng thì hoàn toàn có thể giảm thiểu hoặc vô hiệu hóa hóa "rủi ro": nó giống hệt như kiểu khi vua chuẩn bị chết, chuyện các hoàng tử pk giành ngôi là hoàn toàn có thể xảy ra, nhưng lại nếu vua biết tin cẩn hiền thần, giáo dục và đào tạo thái tử thì câu hỏi kế ngôi của thái tử hoàn toàn có thể êm xuôi, còn nếu tất cả xung bỗng thì cũng thuận tiện giải quyết hơn, bắt buộc không thưa Sư Ông?
Nguyện cho những tu sĩ, cư sĩ được trọn thành Phật đạo!


Cận tử nghiệp song duyên gần mang đến tử vai trung phong và chổ chính giữa tái sinh, nhưng thể hiện thái độ tâm trướccận tử nghiệp đó bắt đầu là quan tiền trọng. Fan thiếu định tĩnh tối ưu khi cận tử nghiệp lộ diện liền buông theo, như fan thường tê mê mê nhà hàng ăn uống cận tử nghiệp có thể là cảnh nhậu nhẹt khiến anh ta thích hợp thú, cách biểu hiện này sẽ chuyển anh vào cõi súc sinh chẳng hạn. Ngược lại, fan định tĩnh tối ưu sẽ không bị cảnh đó lôi kéo nên anh ta được thiện sinh.


Câu hỏi:

dạ bé kính lễ Thầy. Con đã từ định nếu nên thì chỉ hỏi thầy một câu mỗi tháng. Tháng này bé hỏi nhì lần, tháng 8 sau sẽ không được hỏi nữa, làm cho thầy nghỉ.Thưa thầy, đấy là vấn đề hữu thức, vô thức. Bé biết bao gồm một tín đồ tu tập (niệm phật cầu vãng sanh) đã nhiều năm. Đến ngày hấp hối, tự nhiên và thoải mái mê sảng, cứ nói mãi về một sự việc đã xảy ra rất lâu, trách móc, oán hờn, chửi rủa một bạn nào đó mặc dù lúc sống không thể nhắc nhở mang lại chuyện đó. Người ta nói "ma quỉ quấy phá bạn tu lúc sắp đến chết". Con thì nghĩ, fan ấy thời gian sinh thời bao gồm sân hận nhưng lại khống chế không cho xuất hiện, lúc sân hận len lách trồi trên mặt ý thức thì niệm phật như một pháp đối trị đè tủ đi. Dịp sắp bị tiêu diệt ý thức gần như không còn, nắm là sảnh hận, phiền óc ngủ ngầm từ bỏ vô thức trào lên bỏ ra phối vai trung phong tư, ngôn ngữ. Con nghĩ vậy phân vân có không nên không thưa Thầy?
Thầy dạy chúng bé quán gần kề thân tâm, sáng suốt tự biết mình. Khi có phiền não, sảnh hận, tham dục... Nổi lên thì quán tiếp giáp nó, coi nó có mặt rồi diệt đi như thế nào. Tất cả phải làm bởi thế là mình góp phần hữu thức hoá vô thức nên không ạ? Thấy fan đó tu rất mất thời gian cầu vãng sinh (mặc dù con trộm nghĩ, cầu vãng sanh vào chỗ vui tươi cũng là tâm tham vi tế) nhưng lúc bị tiêu diệt lại sân hận như vậy con sợ quá. Bé cảm ân Thầy dạy đạo ạ.


Nếu niệm Phật sẽ giúp tâm định tĩnh tối ưu -không khởi tham sân ham - dựa vào vậy rõ biết tình tiết của thân-thọ-tâm-pháp thì đólà pháp hỗ trợ cho sự soi sáng sủa của thiền vipassanā. Còn ví như niệm Phật nhằm đè nén phiền óc hoặc với trung tâm tham cầuthì chỉ làm cho dày thêm tập khí ngủ ngầm vào vô thức nhưng mà thôi. Lúc ý thức yếu đuối đi thì vào cơn mê vô thức đang trỗi dậy.


Câu hỏi:

nhỏ chào Sư ông!Ngoại con trong năm này đã 93 tuổi với đang nhỏ xíu nặng nằm viện, ko nói năng được và nhà hàng được. Nhỏ biết nước ngoài trong 1 năm tới sẽ đối diện với vấn đề ra đi bất cứ lúc nào. Nhưng cái bé lo chưa phải là chiếc đó, mà lại cái con lo là thông thường tuổi già ngoại con bị đau này kia, ngoại nhỏ hay than vãn sao tuổi già mà lại khổ vượt sao cứ đau tí hon hoài, ngoại bé cũng xuất xắc lo cho bé cháu; thông thường tâm trạng ngoại con hay không xuất sắc cho lắm, hay suy xét lung tung. Con lo lúc sắp đối diện với cận tử nghiệp với tử nghiệp ngoại con sẽ như thế nào và trở về đâu. Sư ông là con có thể làm điều gì vào khả năng của bản thân mình là rất tốt và giúp ích cho ngoại con ạ?
Con cảm ơn thầy ạ!